Lời cảnh báo của Thomas Jefferson: Bài học từ thảm họa tiền giấy 1819

Lời cảnh báo của Thomas Jefferson: Bài học từ thảm họa tiền giấy 1819

Quỳnh Chi

Quỳnh Chi

Junior Editor

08:09 12/09/2024

Mượn lời Thomas Jefferson, Cục Dự trữ Liên bang và chính phủ Hoa Kỳ đã chôn vùi chúng ta dưới "cơn lũ tiền giấy".

Mỗi lần đi chợ hay đổ xăng, chúng ta đều cảm nhận được hậu quả của chính sách tiền tệ thiếu thận trọng. Đồng tiền mất giá nhanh chóng, khiến sức mua của chúng ta ngày một suy giảm.

Các nhà điều hành NHTW và chính trị gia tuyên bố đang chống lại "con quái vật lạm phát", nhưng sự thật phũ phàng là lạm phát được tạo ra có chủ đích. Giới chính trị đang phá hủy giá trị đồng tiền của người dân như một chính sách được tính toán kỹ lưỡng.

Đây không phải là chuyện mới. Từ những ngày đầu của nền Cộng hòa, những người nắm quyền đã lợi dụng chính sách tiền tệ vì lợi ích cá nhân. Đáng buồn là phần lớn người dân không nhận ra điều này. Họ tin rằng lạm phát là do doanh nghiệp tham lam, chính sách tăng giá của Putin, hoặc một lý do bí ẩn nào đó.

Thomas Jefferson đã cảnh báo: "Tác hại của cơn lũ tiền giấy này sẽ không thể khắc phục cho đến khi công dân được giáo dục toàn diện về nguyên nhân và hậu quả của nó."

Nhìn lại quá khứ có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn về hiện tại. Như câu nói, lịch sử không lặp lại, nhưng vẫn thường có vần điệu. Với góc nhìn này, cuộc khủng hoảng bùng nổ - sụp đổ đầu tiên của Mỹ vào đầu thế kỷ 19 là một bài học quý giá.

Trong giai đoạn này, những cảnh báo đáng lo ngại của Jefferson về tiền giấy không được kiểm soát đã trở thành hiện thực.

Trong thư gửi Thomas Cooper năm 1814, Jefferson viết: "Mọi điều mà những người chỉ trích ngân hàng đã cảnh báo từ đầu giờ đang diễn ra. Chúng ta sẽ bị phá sản bởi cơn lũ tiền giấy ngân hàng, giống như đã từng bị phá sản bởi tiền giấy Continental trước đây."

Chỉ một năm sau, một cuộc suy thoái đã bao trùm nước Mỹ, khởi đầu bằng cơn hoảng loạn tài chính. Cuộc suy thoái này kéo dài đến năm 1821 và được coi là giai đoạn bùng nổ - sụp đổ đầu tiên trong lịch sử nước Mỹ.

Đó chính xác là những gì Jefferson đã dự báo.

Cuộc suy thoái bắt nguồn từ một vấn đề quá quen thuộc - in tiền quá mức.

Cuộc suy thoái kinh tế này xảy ra ngay sau Chiến tranh 1812, kết thúc chính thức với Hiệp ước Ghent ngày 18/2/1815. Sau chiến tranh, tiền giấy bắt đầu mất giá nhanh chóng do lượng tiền lưu thông tăng vọt.

Giấy phép hoạt động của Ngân hàng Hoa Kỳ đầu tiên hết hạn năm 1811 và không được gia hạn. Ngân hàng Hoa Kỳ thứ hai (SBUS) chỉ được thành lập cho đến tận năm 1816. Khoảng trống này dẫn đến sự bùng nổ của các ngân hàng do tiểu bang cấp phép.

Như nhà kinh tế Murray Rothbard giải thích trong cuốn sách "Cuộc khủng hoảng năm 1819", để tài trợ cho chiến tranh, chính phủ liên bang đã dựa vào các ngân hàng tiểu bang. Các ngân hàng này phát hành một lượng lớn tiền giấy, vượt xa lượng vàng dự trữ.

Hệ quả là vàng bị rút khỏi các ngân hàng. Để duy trì dòng tiền, chính phủ Mỹ cho phép các ngân hàng tiểu bang tạm ngưng thanh toán bằng kim loại quý, kéo dài cả sau khi chiến tranh kết thúc. Điều này cho phép các ngân hàng cho vay mà không cần quan tâm nhiều đến dự trữ vàng.

Đó chính là công thức dẫn đến thảm họa.

Jefferson hiểu rõ điều này, thể hiện quan điểm rõ ràng trong thư gửi Cooper: "Tôi phản đối mọi ngân hàng chiết khấu hối phiếu hay công phiếu bằng bất cứ thứ gì ngoài tiền kim loại. Nhưng cả nước chúng ta đang bị mê hoặc bởi thứ của cải ảo tưởng này, họ sẽ không dừng lại cho đến khi nó hoàn toàn sụp đổ một cách tai hại."

Ngày 23/3/1815, Mỹ bước vào giai đoạn khủng hoảng tài chính. Tiếp theo là vài năm suy thoái nhẹ, đỉnh điểm là cuộc suy thoái kinh tế mạnh được gọi là Cuộc khủng hoảng năm 1819.

Cuộc hoảng loạn trở nên trầm trọng hơn do tình hình tài chính ở châu Âu sau các cuộc chiến tranh Napoleon, nhưng về cơ bản đây là vấn đề nội tại do in tiền quá mức.

Khi nguồn cung tiền tăng nhanh, như trong những năm chiến tranh, nó tạo ra nhiều khoản đầu tư sai lầm trong nền kinh tế. Tín dụng mở rộng thúc đẩy đầu cơ đất đai ở miền Tây, điều khó xảy ra trong môi trường tiền tệ lành mạnh hơn. Sử gia George Dangerfield nhận định rằng toàn bộ nền kinh tế Mỹ hậu chiến "dựa trên bong bóng bất động sản".

Vì Bộ Tài chính Mỹ chấp nhận thanh toán đất bằng tiền giấy do tiểu bang phát hành, các ngân hàng do tiểu bang cấp phép đã góp phần tạo nên cơn sốt đất này. Vấn đề là hầu hết các ngân hàng này không có đủ kim loại quý để đảm bảo cho tiền giấy của họ.

Sau khi đi vào hoạt động năm 1817, Ngân hàng Hoa Kỳ thứ hai (SBUS) nhanh chóng tham gia vào việc mở rộng tiền tệ và tín dụng.

SBUS có 18 chi nhánh. Chúng lẽ ra phải hoạt động dưới sự giám sát của ngân hàng chính ở Philadelphia, nhưng sự giám sát này rất lỏng lẻo. Đồng thời, SBUS được giao nhiệm vụ quản lý các ngân hàng tiểu bang, nhưng cũng không chặt chẽ.

Trong khi đó, các chi nhánh phía Tây của Ngân hàng Quốc gia này bị cuốn vào cơn sốt đất đai và bắt đầu phát hành tiền giấy với tốc độ chóng mặt. Trong cuốn sách "Sự thức tỉnh của chủ nghĩa dân tộc Mỹ", Dangerfield lưu ý rằng các ngân hàng SBUS cố gắng bổ sung dự trữ vàng không đủ của họ bằng cách đổi tiền giấy lấy tiền kim loại tại các chi nhánh SBUS ở miền Đông và miền Bắc.

Kết quả là, như Jefferson gọi, "một cơn lũ tiền giấy ngân hàng" mà không có đủ vàng đảm bảo.

Theo Rothbard, đến năm 1818, Ngân hàng Hoa Kỳ thứ hai (SBUS) có các khoản nợ phải trả theo yêu cầu vượt quá 22.4 triệu USD. Quỹ kim loại quý chỉ còn 2.4 triệu USD - tỷ lệ 10:1, gấp đôi tỷ lệ 5:1 vốn được coi là bền vững.

Năm đó, SBUS cố gắng kiểm soát vấn đề bằng cách hạn chế cho vay ở các chi nhánh phía Tây. Khi các ngân hàng tiểu bang bắt đầu yêu cầu đổi tiền giấy tại SBUS, ngân hàng này từ chối cung cấp vàng từ dự trữ. Đơn giản là có quá nhiều tiền giấy và không đủ vàng. Các ngân hàng tiểu bang buộc phải làm điều duy nhất có thể: tịch thu các trang trại và bất động sản kinh doanh đang thế chấp nặng.

Điều này dẫn đến phá sản diện rộng, ngân hàng đổ bể, giá bất động sản sụp đổ và thất nghiệp tăng vọt.

Đúng như Jefferson đã dự đoán.

Trong thư gửi John Adams năm 1819, Jefferson than thở rằng tình hình sẽ không bao giờ thay đổi hoặc cải thiện cho đến khi mọi người hiểu được nguyên nhân gốc rễ của suy thoái kinh tế - tiền giấy.

"Tác hại của cơn lũ tiền giấy này sẽ không thể khắc phục cho đến khi công dân được giáo dục toàn diện về nguyên nhân và hậu quả gốc rễ của cuộc khủng hoảng này."

Jefferson chỉ ra vấn đề cốt lõi của tiền giấy, "thiếu một thước đo giá trị ổn định, phổ biến; thước đo hiện tại còn kém ổn định hơn cả vòng cổ và vỏ sò của người da đỏ."

Jefferson trả lời bức thư của Adams bàn về Chương 6 của "Chuyên luận Kinh tế Chính trị" năm 1817 của Destutt de Tracy. Adams trích dẫn đoạn so sánh việc in tiền giấy còn tàn phá và trộm cắp hơn cả việc các đế chế xưa cắt bớt vàng từ đồng xu nhưng vẫn lưu hành như đồng xu đủ trọng lượng. Nói cách khác, Tracy gọi đó là ăn cắp.

"Một vụ trộm quy mô lớn hơn và còn tàn phá hơn là việc làm ra tiền giấy. Vụ trộm này lớn hơn vì trong loại tiền này hoàn toàn không có giá trị thực. Và tàn phá hơn vì qua việc mất giá dần dần, in tiền tạo ra hiệu ứng tương tự như vô số lần làm giảm giá trị đồng tiền liên tiếp."

Adams diễn đạt còn mạnh mẽ hơn, viết cho Jefferson:

"Nói cách khác, đây là vô số vụ trộm cắp liên tiếp. Nếu điều này đúng như tôi tin, chúng ta, người Mỹ, là dân tộc trộm cắp nhất từng tồn tại, chúng ta đã ăn cắp lẫn nhau trong 150 năm qua."

Tình hình ngày nay còn tệ hơn bao nhiêu?

Chúng ta có thể chắc chắn dự đoán một cuộc suy thoái kinh tế khác trong tương lai vì sau hơn 200 năm, vấn đề tiền giấy vẫn tồn tại. Người dân vẫn chưa được giáo dục đầy đủ về nguyên nhân và hậu quả của chu kỳ bùng nổ - sụp đổ do in ồ ạt tiền giấy (và ngày nay là tiền điện tử) gây ra.

Chính phủ vẫn tiếp tục in tiền với tốc độ chóng mặt. Chỉ riêng thông qua nới lỏng định lượng, Fed đã tạo ra gần 9 nghìn tỷ USD từ hư không kể từ cuộc khủng hoảng tài chính 2008. Chưa kể đến việc mở rộng tiền tệ và tín dụng do lãi suất thấp bất thường kéo dài hơn một thập kỷ.

Các nguyên tắc kinh tế không thay đổi theo thời gian. Năm 1788, Jefferson viết, "Tiền giấy là sự nghèo đói... đó chỉ là bóng ma của tiền, chứ không phải tiền thật."

Điều này vẫn đúng cho đến ngày nay.

Nói cách khác, Jefferson đã tiên đoán chính xác.

Tầm nhìn xa của ông nhấn mạnh mối nguy hiểm dai dẳng của tiền giấy và sự thái quá của chính phủ, vang vọng qua các cuộc khủng hoảng kinh tế trong lịch sử.

ZeroHedge

Broker listing

Cùng chuyên mục

Mở cửa thị trường châu Á: Các nhà giao dịch có xu hướng đặt cược vào một biến thể của chiến lược "TACO"

Mở cửa thị trường châu Á: Các nhà giao dịch có xu hướng đặt cược vào một biến thể của chiến lược "TACO"

Tuần này, thị trường toàn cầu di chuyển như đoàn xe không kính chẳng có đèn pha, và mỗi nhà giao dịch đều hy vọng xe dẫn đầu không lao xuống vực. Với thời hạn áp thuế ngày 9/7 đang tới gần, thị trường hiện giờ đang theo dõi Washington sát sao nhằm tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy sự leo thang hoặc thoái lui. Con đường phía trước vẫn mơ hồ, nhưng địa hình thì đầy chông gai.
Von der Leyen giữa làn đạn thương mại Mỹ–Trung: EU tìm chỗ đứng trong cuộc chơi siêu cường

Von der Leyen giữa làn đạn thương mại Mỹ–Trung: EU tìm chỗ đứng trong cuộc chơi siêu cường

Giữa áp lực từ cả Washington lẫn Bắc Kinh, Chủ tịch Ủy ban châu Âu Ursula von der Leyen nỗ lực định vị EU như một đối tác thương mại chiến lược. Dù không nắm nhiều đòn bẩy, Brussels vẫn có cơ hội tận dụng vị thế trung gian để tái cấu trúc chuỗi cung ứng và giảm thiểu thiệt hại từ cuộc đối đầu giữa hai cường quốc.
Trung Quốc siết chặt dòng chảy nhân tài: Mặt trận mới trong cuộc chiến thương mại toàn cầu

Trung Quốc siết chặt dòng chảy nhân tài: Mặt trận mới trong cuộc chiến thương mại toàn cầu

Việc Foxconn triệu hồi hàng trăm kỹ sư Trung Quốc từ các nhà máy iPhone ở Ấn Độ cho thấy Bắc Kinh đang thắt chặt kiểm soát nhân tài công nghệ giữa bối cảnh căng thẳng thương mại leo thang. Trong khi các công ty phương Tây chuyển dịch chuỗi cung ứng ra khỏi Trung Quốc, cuộc cạnh tranh toàn cầu giờ đây không chỉ là về hàng hóa, mà còn là về con người và trí tuệ.
Lãi suất có thực sự quá cao?

Lãi suất có thực sự quá cao?

Nhiều người tin là có, và ngày càng có nhiều ý kiến kêu gọi Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Jerome Powell nên sớm hạ lãi suất. Nhưng họ có đúng không? Liệu ngân hàng trung ương có nên can thiệp, giảm lãi suất và nới lỏng chính sách tiền tệ? Câu trả lời trung thực là: không ai có thể chắc chắn. Tuy nhiên, nếu nhìn từ góc độ lịch sử, lãi suất hiện tại vẫn ở mức tương đối thấp, và chính sách tiền tệ vẫn chưa thực sự bị siết chặt.
Chứng khoán Mỹ ăn mừng ngày độc lập với NFP vượt dự báo, kỳ vọng Fed cắt giảm lãi suất bị đẩy lùi

Chứng khoán Mỹ ăn mừng ngày độc lập với NFP vượt dự báo, kỳ vọng Fed cắt giảm lãi suất bị đẩy lùi

Phố Wall kết thúc tuần lễ ngắn với kỷ lục mới trên S&P và Nasdaq, dù kỳ vọng Fed cắt giảm lãi suất đang nguội dần sau báo cáo việc làm mạnh hơn dự kiến. Thị trường vẫn lạc quan khi tăng trưởng ở mức "vừa đủ" để duy trì kỳ vọng mà không gây hoảng loạn, trong khi thanh khoản tiếp tục nâng đỡ đà tăng bất chấp rủi ro vĩ mô tiềm ẩn.
Thị trường tiền tệ thận trọng trước báo cáo việc làm Mỹ và thỏa thuận thương mại mới với Việt Nam

Thị trường tiền tệ thận trọng trước báo cáo việc làm Mỹ và thỏa thuận thương mại mới với Việt Nam

Đồng USD dao động trong bối cảnh giới đầu tư chờ báo cáo việc làm Mỹ tháng 6 và đánh giá tác động từ thỏa thuận thương mại với Việt Nam, diễn ra trước hạn chót thuế quan ngày 9/7. Đồng bảng Anh và euro biến động nhẹ, trong khi kỳ vọng về chính sách lãi suất của Fed tiếp tục điều chỉnh theo dữ liệu kinh tế mới nhất.
Forex Forecast - Diễn đàn dự báo tiền tệ